Dị vật đường thở – Nguyên nhân và hướng xử trí

1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (Chưa có đánh giá nào)
Loading...

Dị vật đường thở là những chất vô cơ hay hữu cơ mắc lại trên đường thở, từ thanh quản đến phế quản phân thùy. Dị vật đường thở có thể gặp ở mọi lứa tuổi, nhưng thường gặp nhất là trẻ dưới 4 tuổi (75%), trong đó bé trai mắc nhiều hơn bé gái (nam/ nữ = 2/1).

Dị vật đường thở – Nguyên nhân và hướng xử trí

Dưới đây là nguyên nhân và xử trí khi gặp tai nạn dị vật đường thở, hi vọng mọi người sẽ tìm hiểu và giải quyết tai nạn này tốt hơn.

Nguyên nhân dẫn đến tai nạn dị vật đường thở

Đối với người lớn:

– Do tai biến phẫu thuật: Khi gây mê răng giả rơi vào đường thở, mảnh V.A khi nạo, khi lấy dị vật ở mũi bị rơi vào họng và rơi vào đường thở…

– Do liệt họng mà vẫn cho ăn bằng đường miệng.

Đối với trẻ em:

– Khi ăn, uống: Trẻ bị sặc sữa, bột, cháo. Hoặc khi trẻ bị nôn trớ: chất nôn có thể trào ngược vào đường thở và trở thành dị vật.

– Khi vui chơi, trẻ nhỏ thường có thói quen cho tất cả đồ chơi vào miệng, đặc biệt là các thứ đồ chơi có kích thước quá nhỏ hoặc các loại hạt như hạt lạc, hạt ngô…

– Do phản xạ đóng mở nắp thanh môn chưa hoàn chỉnh.

Cấp cứu ban đầu khi gặp dị vật đường thở

– Nếu dị vật là chất lỏng:

+ Bệnh nhân khó thở là do phản xạ co thắt thanh môn.

+ Thao tác: Nắm hai cổ chân trẻ đưa lên cao, đầu hướng xuống dưới, tay kia vỗ mạnh vào lưng trẻ để làm trẻ khóc mạnh lên.

+ Nếu trẻ vẫn chưa thở được, cần hà hơi thổi ngạt và xoa bóp tim ngoài lồng ngực.

– Nếu dị vật không phải là chất lỏng thì tùy theo độ tuổi của bệnh nhân mà tiến hành cấp cứu bằng các biện pháp khác nhau:

+ Trẻ dưới 1 tuổi

Áp dụng biện pháp vỗ lưng và ép ngực.

Biện pháp vỗ lưng: Người sơ cứu ngồi hoặc đứng, chân đưa ra phía trước. Đặt trẻ nằm sấp dọc theo mặt trước cẳng tay của người sơ cứu trong tư thế cổ ngửa, đầu thấp. Vỗ 5 lần (lực vừa phải) vào lưng của trẻ ở vị trí giữa hai xương bả vai. Nếu dị vật vẫn chưa thoát ra thì ngay lập tức dùng biện pháp ép ngực.

Biện pháp ép ngực: Lật trẻ nằm ngửa dọc theo cẳng tay trong tư thế cổ ngửa, đầu thấp. Dùng hai ngón tay của bàn tay kia ấn vào điểm giao nhau giữa xương ức và đường nối hai núm vú 5 lần (lực ấn vừa phải). Nên làm luân phiên hai nghiệm pháp vỗ lưng và ép ngực cho đến khi dị vật đường thở được tống ra ngoài.

+ Trẻ từ 1 đến 8 tuổi

Phương pháp vỗ lưng: Cách thứ nhất với người sơ cứu ngồi, đặt trẻ nằm sấp vắt ngang qua đùi người sơ cứu ở tư thế cổ ngửa, đầu thấp hơn ngực. Vỗ vào lưng 5 lần ở vị trí giữa hai xương bả vai của trẻ, đồng thời kiểm tra dị vật đường thở có được tống ra ngoài không. Cách thứ hai với người sơ cứu quỳ, cho trẻ đứng, cúi đầu thấp, miệng há ra. Người sơ cứu quỳ một bên trẻ, một tay đỡ ngực, một tay vỗ 5 lần vào lưng trẻ ở vị trí giữa hai xương bả vai và kiểm tra dị vật đã được tống ra ngoài chưa. Sau khi thực hiện phương pháp vỗ lưng, nếu dị vật chưa ra, có thể dùng phương pháp ép bụng, còn được gọi là phương pháp Heimlich.

Phương pháp Heimlich: Cho trẻ đứng, đầu cúi thấp, miệng há ra. Người sơ cứu quỳ ở phía sau trẻ, vòng hai tay về phía trước bụng của trẻ, một tay người sơ cứu nắm lại đặt vào vị trí điểm giữa rốn và mũi ức, bàn tay còn lại nắm bọc ra ngoài bàn tay kia cho chặt lại. Sau đó ép bụng đột ngột 5 lần từ trước ra sau, từ dưới lên trên. Nếu dị vật đường thở chưa được tống ra ngoài cần làm xen kẽ hai phương pháp vỗ lưng và ép bụng nêu trên cho đến khi dị vật được tống ra ngoài.

+ Trẻ trên 8 tuổi và người trưởng thành

Phương pháp vỗ lưng: Cúi đầu thấp, miệng há ra. Người sơ cứu đứng ở một bên nạn nhân, một tay đỡ ngực nạn nhân, một tay vỗ mạnh vào lưng 5 lần ở vị trí giữa hai xương bả vai của nạn nhân và kiểm tra dị vật. Sau khi vỗ mạnh vào lưng, dị vật chưa được tống ra ngoài thì dùng phương pháp ép bụng, còn được gọi là phương pháp Heimlich.

Nguồn ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới