Đừng tin con gái ngành Y mạnh mẽ, em cũng cần được nương nhờ lúc thở than…

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (1 đánh giá, trung bình: 5,00 trong tổng số 5)
Loading...

“Thường xuyên chăm sóc người bệnh, nhưng em cũng cần một người chăm sóc mình. Quen với việc nhắc nhở bệnh nhân uống thuốc, nhưng em cũng muốn có người nhắc mình cẩn thận kẻo ốm…”

Đừng tin con gái ngành Y mạnh mẽ
Đừng tin con gái ngành Y mạnh mẽ

Đừng tin cứ con gái ngành Y là mạnh mẽ!

Công việc đôi khi áp lực, em không thể yếu đuối trước ranh giới mong manh của sự sống – cái chết mà người bệnh đang chờ đợi và tin tưởng ở em. Hơn tất cả, là người bác sĩ, bản thân em phải mạnh mẽ để trấn an mình để tạo niềm tin cho người. Những ca trực thâu đêm suốt sáng, đôi khi em cũng muốn gục xuống mà ngủ thiếp đi, nhưng nhìn những gương mặt mòn mỏi hi vọng của bệnh nhân và người nhà ngồi đó, em phải mạnh mẽ để đồng hành cùng người bệnh thoát khỏi lưỡi hái của tử thần.

Người ta bảo con gái ngành y luôn tự lập, cá tính, bởi ngay cả điều đáng sợ nhất là cái chết cũng chỉ là một trong những điều mà họ thường xuyên đối mặt hàng ngày, họ cũng thừa biết cách bảo vệ sức khỏe bản thân chứ không “bánh bèo” như những cô gái  tiểu thư khác. Người ta cũng bảo, bác sĩ thì phải mạnh mẽ, cứng cỏi lên, để khẳng định vị trí của mình… Con gái vốn như chiếc cốc thủy tinh dễ vỡ, nhưng đã là con gái ngành y thì không được vỡ tan như thế!

Lúc nào cũng mạnh mẽ, nhưng không phải em không chút muộn phiền, suy nghĩ!

Đôi khi, nữ bác sĩ cũng muốn được nương nhờ lúc thở than
Đôi khi, nữ bác sĩ cũng muốn được nương nhờ lúc thở than

Cho em nương nhờ lúc thở than

Đừng tin em mạnh mẽ, em cũng muốn có một bờ vai để nương nhờ lúc thở than, để kể lể những câu chuyện trong công việc và cuộc sống, để làm động lực cho em có thêm niềm tin và sức mạnh vượt qua mọi nỗi sợ hãi trên đời. Đừng tin em mạnh mẽ, có những phút yếu lòng em cũng muốn được nhõng nhẽo, chiều chuộng, muốn được bỏ tất cả để rong chơi theo ý muốn của mình. Nhưng em vẫn phải gắng gượng để gánh vỏ bọc mạnh mẽ của chính

Sau những giờ làm việc tại bệnh viện, nơi luôn ồn ào, gấp gáp, em trở về căn phòng lạnh lẽo và biết mình thật cô độc. Thường xuyên chăm sóc người bệnh, nhưng em cũng cần một người chăm sóc mình. Quen với việc nhắc nhở bệnh nhân uống thuốc, nhưng em cũng muốn có người nhắc mình cẩn thận kẻo ốm…

Chưa một lần em thừa nhận mình yếu đuối, nhưng em vẫn hi vọng sẽ có người nhận ra được nét thở dài sau khuôn mặt mạnh mẽ của em, bao dung cho những sai lầm và cùng em vượt qua mọi gian khó trong cuộc đời này.

Còn anh, anh sẽ là người cho một cô gái ngành Y như em nương nhờ lúc thở than chứ?

Hoàng Thu – Ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới