Gái ngành Y hãy tự mình đối diện với nỗi đau

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (1 đánh giá, trung bình: 5,00 trong tổng số 5)
Loading...

Chỉ đến khi có thể cảm nhận được sâu sắc nỗi đau của y nghiệp thì những cô gái ngành Y mới có thể dần dà biết cách tự đứng dậy và tiếp tục bước đi. Hóa ra đằng sau mỗi nụ cười ổn, sự mạnh mẽ là cả một một nỗi đau giằng xé.

Vì yêu nghề khiến gái ngành Y bị gia đình nhà chồng tương lai phản đối

Vì yêu nghề khiến gái ngành Y bị gia đình nhà chồng tương lai phản đối

Vì yêu nghề khiến gái ngành Y bị gia đình nhà chồng tương lai phản đối

Lan là cô Điều dưỡng giỏi, tốt nghiệp thủ khoa chuyên ngành Điều dưỡng của Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur danh tiếng nhưng câu chuyện cuộc đời của cô quá trắc trở khiến cô vẫn không thể nào nguôi ngoai nỗi đau ấy.

Vừa đảm nhận công việc của Trưởng khoa Điều dưỡng nhưng cô vẫn gồng gánh rất nhiều công việc đoàn thanh niên của viện. Một cô gái trẻ, nhiệt huyết như thế hẳn cũng không thể có dành quá nhiều thời gian cho tình yêu, cho tuổi trẻ, cho thanh xuân nữa. Rồi Lan gặp Đạt trong một lần ngã xe, nét dịu dàng, duyên dáng của một cô gái ngành Y đã làm Đạt say đắm. Không chỉ có Đạt lần đầu gặp đã say đắm Lan mà ngay từ khi còn là sinh viên Cao đẳng Y Dược cô đã được rất nhiều chàng trai để ý nhưng chưa một lần được cô đáp trả. Còn Đạt, anh đã quyết tâm theo đuổi cô, sớm ngày đi làm về đưa đón, vào những ca trực đêm, anh cũng làm rất nhiều món ăn để Lan ăn đêm và làm tốt công việc. Sau một thời gian, Lan đã nhận lời, cả khoa ai cũng vui mừng vì “cô gái già” đã quyết định để ý đến chuyện yêu đương, nhưng chẳng hạnh phúc được bao lâu thì cơn sóng gió ập tới, khi Đạt quyết định đưa Lan về ra mắt thì cũng là lúc bi kịch của đời cô bắt đầu. Mẹ của Đạt chỉ muốn anh lấy một cô giáo viên mà bạn của mẹ anh giới thiệu, ngày đầu ra mắt Lan bị mẹ Đạt mắng nhiếc: làm nghề Y tối ngày ở viện, thời gian đâu ở nhà cơm nước, có con dâu như thế thà không có còn hơn, quyền cao chức trọng mà tối ngày chỉ lo cho người ngoài, bỏ mặc nhà chồng thì vứt. Lan tủi nhục và bỏ về nhà ngay trong đêm tối, cô uất hận, mối tình đầu cũng là người cô muốn gắn bó, sao có thể nói bỏ là có thể dễ dàng bỏ. Còn Đạt rất yêu cô nhưng bản tính không qua được sự ngăn cản của gia đình nên có ý định khuyên cô bỏ nghề và chuyển đổi nghề sư phạm như mẹ anh mong muốn. Lan không đồng tình, Lan yêu Đạt nhưng cô cũng yêu nghề, cô có ước mơ và cô không thể từ bỏ.

Gái ngành Y hãy tự mình đối diện với nỗi đau

Gái ngành Y hãy tự mình đối diện với nỗi đau

Lối đi nào cho gái ngành Y, phải bước tiếp hay chấp nhận những đau thương

Trải lòng trên Blog tâm sự nghề Y, Lan gặp rất nhiều mảng đời Y nghiệp giống mình, bị gia đình nhà chồng phản đối, rồi dần quen ai học ngành Y cũng phải chấp nhận một nỗi đau chung như thế, đã xác định yêu nghề y thì khó có thể có lối ra được. Nói thì dễ nhưng để bước qua đau thương, qua tình cảm bị phản đối thì mấy cô gái có thể mạnh mẽ làm được. Nói bước qua nỗi đau nhưng thực chất những cô gái ngành Y thực chất chỉ là vượt qua bản thân mình để rồi có cái nhìn khác hơn về cuộc sống, về cái nghề mình chọn, để chọn đương đầu chứ không phải là thỏa hiệp, để chọn chấp nhận chứ không phải buông xuôi, để chọn dũng cảm hơn chứ không phải cứ mãi hèn nhát, để chọn bình tĩnh hơn trước mọi vấn đề chứ không phải chỉ biết trốn chạy.

Lối đi nào cho gái ngành Y, phải bước tiếp hay chấp nhận những đau thương

Lối đi nào cho gái ngành Y, phải bước tiếp hay chấp nhận những đau thương

Vậy nên khi đã quyết định theo con đường Y nghiệp các cô gái ngành Y hãy tự dối diện với nỗi đau, tự dối diện với sự bạc bẽo của cuộc đời, để đến khi nỗi đâu nào bất chợt ập tới cũng có thể mạnh mẽ mà đương đầu, quen rồi ắt sẽ biết mình tự vượt qua những nỗi đau. Lan không chọn Đạt không phải vì tình yêu của cô cho Đạt không lớn mà anh tự không chấp nhận những gì không thuộc về cô. Ai cũng có ước mơ, hoài bão nhưng đừng bao giờ vì mục đích bản thân mà ép buộc người khác. Lan không yêu Đạt nữa nhưng cô cũng không dám yêu thêm ai nữa, Cô sợ, cô sợ người đời dè bỉu, cô không ai chấp nhận mình, cô tự cho mình cái mác ‘rất ổn” nhưng chẳng ai có thể biết được sau nụ cười duyên, “cái ổn” đó là cô đang mang trong mình một nỗi đau giằng xé. Thử hỏi đến bao cô gái ngành Y đáng thương  ấy mới dám bước tiếp, mới dám yêu thêm lần nữa, liệu cô có còn đủ mạnh mẽ để đương đầu với nỗi đau thêm lần nữa?

Dung Trần: ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới