Gái ngành Y nên tự thương mình trước khi thương người

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (1 đánh giá, trung bình: 5,00 trong tổng số 5)
Loading...

Thanh xuân đã trôi qua thì không thể lấy lại được, vì thế tôi chỉ biết trân trọng sự nghiệp mình có hiện tại, đi đến nơi mình chưa từng đến, không để thanh xuân trôi qua một cách vô nghĩa.

Những mối tình của ngành Y không tên và mờ nhạt

Những mối tình của ngành Y không tên và mờ nhạt

Những mối quan hệ không tên của Y nghiệp ngày càng mờ nhạt

Trên trang Blog tâm sự nghề Y đã nhiều lần chia sẻ về những câu chuyện tình, chuyện đời của những cô gái ngành Y, những mối quan hệ theo thời gian mà biến mất. Có những bóng hình mà tên tuổi thời sinh viên y dược tôi cũng chẳng tài nào nhớ nổi, nhưng cũng có những dáng hình lại khiến tôi chẳng sao lãng quên được, ngay cả trong từng giấc ngủ. Những giây phút chúng tôi từng có với nhau khi đi trực, đi nghiên cứu dược liệu tại viện giờ đã xa cách bởi hai từ dĩ vãng. Anh ấy vẫn là một Dược sĩ giỏi có tiếng và tôi vẫn là cô Điều dưỡng viện chăm sóc bệnh nhân tại viện, chúng tôi ở gần nhau nhưng đã trở lên xa lạ, lạ lẫm đến độ dù cố gắng thế nào cũng vẫn là người lạ từng thương. Cũng giống như cái danh sách bạn chỉ có duy nhất một cái tên, một ngày mai khi chẳng còn cần đến nhau nữa liền lạnh lùng xoá bỏ tên người ấy ra khỏi danh sách kia và chẳng còn một chấm xanh sáng đèn nào ở danh sách ấy nữa cả…

Mối tình của những cô gái ngành Y không tên và ngắn ngủi như thế, cuối cùng chỉ là những vị khách vãng lai trong cuộc đời của nhau, chỉ cần không liên lạc, không trao đổi công việc, chỉ cần không còn muốn gặp mặt nhau mỗi khi từ nơi xa trở về… thế là lãng quên, thế là từ thân thuộc bỗng chốc lại trở về điểm xuất phát mang tên Người Dưng. Những con số trên từng tờ lịch tại phòng trực bệnh viện rơi xuống vốn chỉ là những con số mơ hồ đã trôi qua, nhưng tình cảm của những cô gái ngành Y lại cứ mong manh, mơ hồ, cũng chẳng biết vì sao lại si tình đến thế, cũng chẳng hiểu vì sao thời gian trôi qua mà vẫn cố chấp thương người đến vậy? Một cô gái theo nghiệp Y đáng lẽ phải là một cô gái mạnh mẽ, can trường vậy mà bản thân tôi vẫn không thể kìm nén lòng mình mỗi khi trời trở lạnh, đôi vai cứ run bần bật giữa đêm đông lạnh lẽo, đáng lẽ một cô gái ngành Y đã phải quen dần với sự cô đơn từ ngày còn theo học Cao đẳng Y Dược, không phải đến thời điểm có sự nghiệp ổn định rồi mới biết tồn tại của sự cô đơn, những mối quan hệ không tên như thế. Thật ngốc nghếch mà! Tôi tự hỏi bản thân, mới có một mối quan hệ không tên mà đã buồn như thế thì sau này khi lũ bạn lập gia đình hết, một mình lại chống chọi Y nghiệp khoác lên mình màu áo Blouse trắng thì nỗi cô đơn này còn đến nhường nào.

Gái ngành Y nên quen dần với sự cô đơn

Gái ngành Y nên quen dần với sự cô đơn

Gái ngành Y phải tự thương mình trước khi thương người

Có phải tuổi thanh xuân của cô gái ngành Y trôi qua thì bản thân càng phải hứng chịu với nỗi cô đơn nhiều hơn, phải chăng để trưởng thành, cô gái ngành Y phải đánh đổi rất nhiều thứ. Nhiều lúc bản thân tôi lại suy nghĩ, bỗng thấy giật mình không rõ có phải đam mê Y nghiệp mà đã đi qua nửa kia cuộc đời mất rồi không, hay chỉ là vì cô đơn quá lâu nên giờ trái tim chẳng thể nào tìm lại cảm giác rung động thuở nào. Có những ngày trực, chăm sóc bệnh nhân đến muộn, tôi chẳng muốn về nhà chỉ muốn lang thang đâu đó để tìm một cảm giác yên bình. Có người nói: Thanh xuân gái ngành Y ngắn lắm! Hãy cứ tận hưởng, hãy làm những gì mình thích, đi những nơi mình chưa từng đến, yêu những người mình thật lòng cảm mến, đời người thấm thoắt mà trôi qua nên hãy trân trọng từng khoảnh khắc, từng con người mình từng gặp, dù đã trải qua đau thương trong chuyện tình cảm nhiều thế nào thì hãy thử cho người khác một cơ hội nếu họ muốn tiến tới. Vì một tình yêu đẹp sẽ là một liều thuốc tuyệt vời chữa lành tất cả.” Nhưng có mấy cô gái ngành Y có đủ thời gian cho một cuộc đời như thế, họ làm gì có thời gian cho mình được nghỉ ngơi, làm gì có mấy thời gian cho chuyện tình yêu nữa, những ký ức kia chỉ là những suy nghĩ trong phút chốc nghĩ lại thanh xuân cô đơn của mình. Phải chăng có mối tình nào cũng chỉ là thoáng qua, chẳng mấy cô gái ngành Y dám mở lòng yêu vì chẳng có mấy gia đình bạn trai chấp nhận một cô vợ sớm tối, ngày đêm vì công việc. Đồng nghiệp của tôi nhiều người 30 tuổi mà vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai cũng là vì thế. Trang tin tức y tế mới nhất chưa bao giờ ngưng nói về điều này, nói về những hi sinh, thiệt thòi mà Y nghiệp đem đến cho người học nó những điều chẳng hề tốt đẹp nhưng cũng rất đỗi vinh quang.

Gái ngành Y phải biết thương mình trước khi thương người

Gái ngành Y phải biết thương mình trước khi thương người

Vậy nên cô gái ngành Y à! Hãy tự biết thương lấy bản thân mình trước khi thương người, cũng đừng ôm một mớ cô đơn rồi tự chuốc lấy những buồn tủi, người trân trọng mình thì mình nắm bắt, người không trân trọng thì buông bỏ. Hãy cho phép bản thân mình được nghỉ ngơi, ngắm nhìn từng cơn gió thổi nơi cánh đồng rộng lớn rồi hít hà không khí trong lành ấy, hãy để tuổi thanh xuân trôi qua một cách ý nghĩa nhất, hãy để các chàng trai có cơ hội được quan tâm, bao bọc cho mình, dù bản năng của một cô gái ngành Y có can trường, mạnh mẽ đến đâu thì sau tất cả cũng cần một bờ vai vững chãi để dựa vào.

Nguồn: ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới