Theo học nghề y nhọc nhằn vất vả mà không đủ ăn

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (1 đánh giá, trung bình: 5,00 trong tổng số 5)
Loading...

Để đạt được ước mơ thoát khỏi cảnh nhà nông và mang lại niềm vui hạnh phúc cho gia đình, tôi cố gắng học, tích cực chăm chỉ cày cày cuốc cuốc ngày đêm rồi cũng đến ngày ra trường, khi làm đơn xin việc là ngày tôi bắt đầu cảm nhận sự khắc nghiệt của cuộc đời.

Con gái học y thật vất vả

Con gái học y thật vất vả

Khi đi xin việc tôi có 3 sự lựa chọn: Làm không công, lo chi phí đầu vào để được nhận chính thức hoặc kiếm chỗ tư nhân mà làm. Sau bao nhiêu năm ăn học giờ ra trường không giúp được cha mẹ thì thôi, còn ăn bám, bắt cha mẹ còng lưng lo thêm khoản nợ cho mình vì cái đầu vào khắc nghiệt ấy, tôi làm sao có thể chịu được. Nghề y nhọc nhằn nhưng tôi không bỏ cuộc, tôi quyết định bỏ xứ đi tìm cơ hội mới tốt hơn. Tình cờ tôi quen được một chị làm Trình dược viên ở bệnh viện huyện giới thiệu về làm, mặc dù xa nhà gần 400 km. Tôi chấp nhận làm dù đồng lương còn ít ỏi chưa thể nuôi sống tôi, một người mới ra trường, kinh nghiệm còn chưa có.

Hàng ngày tôi vẫn tự động viên mình phải cố gắng, có cơ hội đi làm là tốt rồi, cố gắng học hỏi trau dồi chuyên môn, cày cày cuốc cuốc. Rồi đến tuổi yêu, phải lấy chồng thôi. Chồng tôi cũng là một Bác sĩ cùng ngành, làm cùng bệnh viện, chưa có mảnh đất dung thân nên hai vợ chồng thuê nhà coi như có cái chỗ để ở tạm. Tự nhận thấy mình còn thiếu nhiều kinh nghiệm sau một thời gian làm việc, học hỏi, tôi xin được tiếp tục đi học.

Nghề y chưa bao giờ là đủ sống

Với sự động viên của chồng và gia đình, đồng thời cơ chế nhà nước đối với ngành cũng thay đổi, tôi tiếp tục 4 năm cày cuốc chuyên khoa, cao học. Ngày ra trường con tôi đã 4 tuổi nhưng cha mẹ vẫn chưa trả hết được nợ học hành thì làm sao có một ngôi nhà đúng nghĩa. Với kiến thức tôi có được sau gần 10 năm miệt mài trên ghế giảng đường Đại học, 5 năm cày cuốc trong bệnh viện, sự tận tâm với nghề, với bệnh nhân rồi cũng được nhiều người biết đến.

Với một ít vốn liếng trong tay và kinh nghiệm khám chữa bệnh nhiều năm, tôi quyết định mở phòng khám tư, vợ chồng cùng làm. Nợ chồng thêm nợ nhưng cũng may phòng khám đông khách nên đủ sống, đủ trả nợ và có chút của ăn của để. Từ ngày phòng khám được mở, vợ chồng tôi phải chịu nhiều áp lực hơn bao giờ hết. Ngoài chuyện việc nhà, con cái, bệnh nhân ngày càng đông ở bệnh viện và cả phòng khám thì áp lực với công việc và những phàn nàn của bệnh nhân, tôi suýt ốm mấy lần.

Cho đến nay tuy đã gần 30 tuổi nhưng tất cả với tôi dường như vẫn chưa đâu vào đâu. Nghề y nhọc nhằn vất vả là vậy nhưng tôi vẫn cố gắng hàng ngày cày quốc cùng chồng để nhanh chóng trả hết nợ và cố gắng cho con một cuộc sống đầy đủ hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.

Nguồn: ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới