Mình ly hôn đi, chọn nhầm chồng gia trưởng là sai lầm lớn nhất của em
Trước nay, em có niềm tin vào cuộc hôn nhân của chúng mình, bạn em than phiền về sự mệt mỏi về cuộc sống sau hôn nhân, em còn nghĩ rằng chúng nó không biết hài lòng với hiện tại. Nhưng hiện giờ em tin “ hôn nhân là mồ chôn của tình yêu”.
- Tôi không bao giờ hối hận khi làm ” tập 2″ của chồng
- Bi hài chuyện gái ế hẹn hò 5 lần bảy lượt đều không thành
- Chết lặng khi phát hiện chồng ” vụng trộm” với bạn thân của mình
Mệt mỏi với cuộc hôn nhân bên người chồng gia trưởng
Em và anh đã về sống chung được 3 năm, em cũng từng hạnh phúc khi biết đủ cung bậc chuyện vợ chồng. Em đã từng nghĩ, cả đời này em chỉ chung thủy với một người đàn ông, hết lòng chăm sóc và yêu thương anh. Sau này, tất cả đều không như em đã nghĩ, lời hứa anh dành cho em trước khi lấy nhau đều như gió thoảng qua tai.
Từ ngày về làm dâu nhà anh, em thấy mình sống như ngục tù. Buổi tối, anh không cho em đi đâu. Nhiều khi muốn hẹn hò, tâm sự, kể lể với hội bạn thân, anh và mẹ anh cũng nói: “ gái có chồng rồi ở nhà”.
Anh con một, nhà neo người. Nên đi làm về anh nhắc em dọn dẹp và ở nhà nói chuyện, xem tivi với bố mẹ ít nhất 1 tiếng. Đó là quy định mẹ anh đặt ra. Con cái không được lên phòng sớm.
Nhiều hôm xin đi sinh nhật bạn, có về muộn, anh gọi đến 20 cuộc điện thoại. Về muộn, em gọi về cho anh, anh gào lên trong điện thoại rằng nhà này không có thói đó, đi đâu cả vợ chồng cùng đi. Đi một mình, bố mẹ sẽ suy nghĩ này nọ. Nghe anh nói xong, em bực mình, ngậm ngùi ra về trong sự tiếc nuối của bạn bè.
Nếu anh không thay đổi thì mình ly hôn đi anh
Anh là kỹ sư IT, được mời giảng dạy ở một ngôi trường kinh tế có tiếng ở Hà Nội. Khi ở trường với sinh viên anh ân cần, ở nơi làm việc tận tâm với nhân viên đến vậy mà sao khi về nhà anh không tâm lí với em dù chỉ một chút. Anh luôn áp đặt cho em phải như này, phải như kia.
Giá như anh biết được, em sống trong nhà mình mất tự do như thế nào? Công việc ở bệnh viện đã khiến em mệt mỏi. Nhưng khi về đến nhà, nói năng ra sao đều phải dò hỏi ý của bố mẹ.
Trước đây khi còn là sinh viên của Trường Cao đẳng Y dược Pasteur, em năng nổ, hồn nhiên, thoải mái bao nhiêu. Thì từ khi làm vợ anh em thấy ngột ngạt, cuộc sống tẻ nhạt bấy nhiêu.
Anh không cho em tự quyết định một việc nào trong nhà. Em muốn có bầu, bởi chúng mình đã không còn trẻ, em mong có con luôn vì giờ hiếm muộn nhiều. Anh lại nghe lời mẹ đi xem bói, nói con sinh năm nay khắc mệnh của 2 vợ chồng, bắt em phải kế hoạch.
Sống với anh, ngày lễ tết, phụ nữ em luôn phải lo mọi thứ, tặng mẹ anh quà cho anh nhưng bản thân em lại không được anh tặng thứ gì, dù chỉ là 1 bông hoa. Em thấy buồn lòng lắm.
Em tủi thân khi mỗi lần vợ chồng “ gần gũi” anh luôn miệng chê em ngực nhỏ, mông lép nhưng khi em có ý định đến các thẩm mỹ viện Hà Nội để nâng ngực nội soi thì anh lại gạt phắt đi. Anh nói anh không thích vẻ đẹp nhân tạo, động vào chỗ nào cũng kêu đau, cũng sợ biến dạng. Anh không biết rằng, y học hiện đại, phẫu thuật thẩm mỹ cũng rất an toàn, khi chọn địa chỉ uy tín. Nhiều khi em ghen tị với bạn bè, khi chúng nó có được ông chồng tâm lí.
Anh không hề tôn trọng ý kiến của em, lắng nghe em nói. Em thấy bản thân như người thừa, em mệt mỏi với cuộc sống hiện tại.
Nếu anh là người đàn ông, mà không thay đổi được thái độ, không thể quan tâm , yêu thương vợ để em được sống là chúng mình thì hãy ly hôn. Em chán cảnh sống phụ thuộc vào anh, vào gia đình anh, sợ hãi khi mỗi lần đều phải dò xét, ý tứ trước bố mẹ anh.
Tuyết: ytevietnam.edu.vn