Đọc và hiểu những điều này liệu bạn có thương bác sĩ?
Bác sĩ sinh ra là để cứu người, chứ không phải hại người. Nhưng đôi khi ngay cả thần y cũng không thể luôn đúng hoặc lường hết được mọi biến chứng.
- Dân ngành Y mơ bị người yêu đá báo hiệu điều gì?
- Con gái làm nghề y giàu sang sẽ thể hiện ở bàn tay
- Khát vọng trở thành Bác sĩ của học trò nghèo khó
Nghề y nghê luôn lặng thầm
Bị bệnh không nên đến bệnh viện…
Dễ lắm, để không còn thấy bực dọc khó chịu mỗi khi đến bệnh viện tốt nhất các bạn không nên đến bệnh viện nữa, nếu không may mắc bệnh bạn hãy đến các phòng khám tư nhân, hay ra nước ngoài để chữa trị, nếu được hơn nữa thì tự chữa cho mình. Đến những nơi đó bạn sẽ được phục vụ từ A tới Z, bạn sẽ không cảm thấy bị thiếu thốn từ cơ sở vật chất cho đến các trang thiết bị, ở những nơi đó tất cả đều hiện đại. Tại sao bạn không đến chỗ đó? Đơn giản vì các bạn không đủ tiền để đi bệnh viện tư hay nước ngoài chữa, lại càng không thể tự chữa cho mình! Các bạn vẫn phải bon chen đến khám những nơi mà các bạn thường xuyên chửi rủa, nhắc đến là sẽ dùng những từ ngữ thiếu thiện cảm để nói về họ.
Các bác sĩ đang làm ở bệnh viện công cật lực ngày 8 tiếng, trực gác các kiểu để được trả công tầm 5 triệu/tháng, sau bao ngày ngồi mòn ghế nhà trường, học tập đủ kiểu áp lực khổ sở mà lương cũng chỉ bằng một anh công nhân không cần mất thời gian học hành gì. Vậy chúng ta đòi hỏi gì ở những người bác sĩ với mức lương đó, nếu là bạn, bạn có sống được không? bác sĩ họ cũng là người họ cũng cần phải sống, đến tháng cũng phải thanh toán những khoản điện, nước, cũng phải mua quần áo, bỉm sữa cho con, họ đâu thể dùng thẻ bác sĩ ra để được chi trả mọi thứ ấy.
Các bạn hãy nhìn nhận vào sự thật phải có tiền mới chữa được bệnh, phải có thật nhiều tiền mới mong được phục vụ tốt, cũng như bạn đi ăn quán vỉa hè và các nhà hàng sang trọng cũng thế, vào nhà hàng sang trọng bạn sẽ không phải phàn nàn bất cứ một vấn đề gì nhưng số tiền bạn bỏ ra đã gấp rất nhiều lần so với số tiền ăn vỉa hè. Nhưng không, người Việt Nam họ không chịu chấp nhận sự thật ấy, họ muốn được phục vụ tốt nhất có thể, muốn được làm đúng theo mong muốn của mình nhưng chi phí phải thật thấp hay miễn phí càng tốt. Và họ nói, họ quy chụp đó là trách nhiệm của nghề y, trách nhiệm của bác sỹ như thể là bác sỹ phải sống cuộc đời của bệnh nhân.
Bạo lực ngành y ngày càng ở mức báo động
Ai sẽ là người thông cảm cho bác sĩ
Liệu bạn biết những điều này bạn có thương bác sĩ, thương những người làm trong bệnh viện như chúng tôi, chỉ khi bạn làm trong ngành y, hay có người thân làm trong bệnh viện thì bạn mới hiểu, hay đơn giản như bạn sợ bản thân mình bị bệnh, sợ vào bệnh viện, sợ mùi thuốc, sợ phải ở những nơi chật trội đó, trong khi chính cái nơi mà các bạn sợ lại là nơi mà hàng ngày chúng tôi phải làm, phải trực thậm chí còn nhiều thời gian hơn ở nhà. Nhiều người còn nói bác sĩ lúc nào cũng lạnh lùng khó gần, từ khi nào các bạn quy chụp và coi chúng tôi như người của công chúng vậy, tại sao khi xuất hiện luôn phải tươi tắn mỉm cười, chỉ cần một chút cau có sẽ biến thành thái độ hành xử không đúng đắn với người nhà bệnh nhân. Nếu các bạn như chúng tôi khi 1 ngày phải chịu biết bao nhiêu áp lực, với khối lượng công việc nhiều ngập đầu thử hỏi các bạn có tươi cười được không?. Chúng tôi chỉ lo cứu người dưng, trong khi đó sức khỏe của chúng tôi, người thân của chúng tôi thì lại không có thời gian quan tâm. Đây hầu hết là những nỗi khổ trong nghề của chúng tôi, đó là còn chưa kể đến những vụ bạo hành trong y tế, trong khi đó chưa có một điều luật rõ rằng nào bảo vệ nhân viên y tế như chúng tôi, và còn nhiều nhiều lắm mà sẽ không bao giờ người ngoài có thể hiểu hết được.
Tôi viết ra không phải để biện bạch cho bản thân, không phải để giải thích với các bạn. Mà tôi viết ra đây để các bạn hiểu rõ hơn về chúng tôi, hãy đồng cảm chia sẻ và bớt khắt khe với những người làm nghề y hơn. Sự tin tưởng của các bạn chính là động lực để chúng tôi phấn đấu mỗi ngày. Ai cũng mong mình được ghi nhận, các bạn cũng vậy và chúng tôi cũng thế. Đó có lẽ chính là lý do vì sao nhiều người làm nghề y, yêu nghề y nhưng cảm thấy không hạnh phúc vì nghề.
Nguồn: ytevietnam.edu.vn