Thanh xuân muộn màng của em vì anh mà rực rỡ… Cảm ơn anh đã đến bên một cô gái ngành Y, để thông cảm, để chia sẻ và nắm chặt tay em cùng xây dựng tương lai. Để em thực sự hiểu rằng một cô gái mang trong mình dòng máu Y nghiệp không đơn độc, ma lực ngành Y cũng không đủ mạnh khiến người phải cô đơn mãi. Vậy nên, mình cứ yêu nhau bình yên như thế anh nhé.
- Sự nghiệp càng viên mãn thì gái ngành Y càng phải chịu cô đơn
- Kiểu đàn ông dù yêu thương đến mấy gái ngành Y cũng cần phải quyết ly hôn
- Mẹ à! Lại một năm nữa đứa con gái ngành Y lại “thất hẹn” với gia đình!
Ma lực ngành Y từng khiến Em không dám mở lòng yêu ai
Ma lực ngành Y từng khiến Em không dám mở lòng yêu ai
Gió mùa lạnh về…
Sài Gòn cũng chẳng có mùa đông đúng nghĩa, nếu có thì cũng chăng chỉ là những đợt gió mùa lạnh thổi và lòng người cái hơi lạnh như muốn xuýt xoa. Nhưng tôi biết, con người nơi đây thích lắm một cảm giác khác lạ như thế.. Những cơn gió nhẹ giữa buổi chiều man mác làm cô gái ngành Y như tôi bị lao lòng như đứng trước một khung cảnh lãng mạn trong bộ phim Hàn Quốc nào đó… Cảm giác này thèm có ai đó để yêu thương, để cùng nhau đi dạo, cùng nhau mặc chiếc áo ấm khi mùa Noel đang cận kề…
Tôi đã từng quen với việc tự vỗ nhẹ vết thương lòng, đã từng quen với cảm giác cô đơn, lẻ loi một mình trên phố xá đông người từ hồi còn học Cao đẳng Y Dược, đã quen với sự chia xa của cái Y nghiệp “giáng xuống”, đã quá nhiều nỗi cô đơn, nỗi đau để trái tim tôi trở nên sắt đá và cằn cỗi, nhiều lúc còn ngạo mạn, kiêu ngạo. Cái ma lực ngành Y nhiều lúc khiến tôi “sừng cồ” lên giống một con Sư tử khi có ai đó muốn quan tâm tán tỉnh, tôi tự lấy cái “móng vuốt” để bảo vệ bản thân mình, tôi không muốn bị bội bạc, cũng không nghĩ có mấy người đàn ông thật lòng yêu thương một cô gái ngành Y thật sự, vậy là niềm tin cứ dần với bớt, trái tim cũng dần hao mòn cùng năm tháng thanh xuân tuổi trẻ Y nghiệp đã qua. Hình như mấy trang tâm sự chuyện nghề Y nói đúng, dường như tình yêu chẳng bao giờ mỉm cười cùng những cô gái mang trong mình dòng máu Y nghiệp, người cứ đến rồi lại đi như một làn gió…
Sự hi sinh của gái ngành Y cũng có ngày được đền đáp
Rồi gặp Anh…..
Vào một ngày đầy gió, sau buổi nghiên cứu dược liệu tôi lang thang trên con đường gần nhà để tìm những cây dược liệu phục vụ cho buổi nghiên cứu ngày mai, tôi cũng từng mơ có một ai đó cùng tôi đi hái thuốc ở những nơi thơ mộng, đầy “chất” thiên nhiên, chúng tôi được cùng nhau trò chuyện, nói về những khó khăn mệt nhọc về công việc, gia đình. Tôi thích cây, thích gió, loài hoa cỏ, thích những cây thuốc có tác dụng chữa trị bệnh cho con người, thích những gì là của tự nhiên, để một phút nào đó cho trái tim mình được quên đi những bận rộn, những áp lực mà Y nghiệp “giáng xuống” để tìm sự thanh thản trong tâm hồn. Bất giác, trên môi tôi mỉm cười, nụ cười của một cô gái ngành Y từ lâu đã quên đi mất giá trị sống, quên đi những niềm vui nho nhỏ xung quanh mình. Rồi tôi thấy yêu đời hơn, cảm thấy muốn sống, thèm được sống hơn nữa và càng muốn cống hiến cho Y nghiệp hơn nữa. Bất giác tôi giật mình khi phía sau lưng tôi có một anh chàng người khoác balo, tay cầm một cuốn truyện và đưa cho tôi một nắm cây thuốc. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện và hỏi thăm nhau. Hóa ra đó là một chiến sĩ công an vừa kết thúc nhiệm vụ, anh cũng qua núi để tìm những cây thuốc mới, thoạt đầu nói chuyện tôi còn ngại và bỡ ngỡ nhưng nhìn cái vẻ thân thiện, khuôn mặt hiền lành, giọng nói ấm áp đúng chất của một người chiến sĩ, bỗng chốc tôi không còn sợ hãi nữa mà chỉ còn là sét đánh trúng tim thôi… Thật sự đã rất lâu rồi, tôi chưa có một cảm giác đặc biệt đó với ai đó, một cảm giác như yêu từ cái nhìn đầu tiên vậy. Tôi cũng không thể ngờ rằng, trái tim chai sạn của một cô gái ngành Y đã bao ngày đơn độc bỗng chốc hôm nay, có một người đến làm đảo lộn mọi thứ và thật sự may mắn yêu thương này có đến như trang tin tức Y tế mới nhất hay nói về những câu chuyện, những con người cống hiến sẽ có một ngày được đền đáp hay không?
Cảm ơn Anh vì đã dành một Tình yêu đúng nghĩa cho gái ngành Y
Cảm ơn Anh vì đã dành một Tình yêu đúng nghĩa cho gái ngành Y
Vậy là chúng tôi bắt đầu chuyện trò, quen nhau và cùng tìm hiểu những sở thích của nhau, sau lần gặp định mệnh đó chúng tôi giữ liên lạc hỏi nhau nhiều hơn về công việc, cuộc sống và gia đình. Tôi thật sự cảm động và có lẽ, có một niềm vui nơi con tim, tôi đã biết yêu thương trở lại…vì đã có người thực sự thấu hiểu cái Y nghiệp mà tôi lựa chọn, có lẽ đặc thù công việc của anh cũng đang cống hiến cho xã hội nên bản thân anh cũng hiểu rõ. Những lần hẹn hò tới chúng tôi cũng chỉ gặp nhau sau những ca đêm, những buổi chiều ta làm giờ hành chính, chúng tôi lang thang trên những con đường đầy lá và gió, những vùng đồi cỏ lau, những vùng có cây thuốc dược liệu trên sườn đồi, những con đường mang tên kỉ niệm, mang tên hạnh phúc. Bất ngờ anh tặng tôi cuốn sách “Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” và chúng tôi đã biết rằng hạnh phúc là có thật. Hóa ra, hạnh phúc với gái ngành Y luôn đến lúc bản thân đã sắn sàng nhất, hóa ra tình yêu vĩnh cửu là có thật, tình yêu luôn ở quanh ta, chúng luôn hiện hữu và không bao giờ mất đi. Khi ta còn yêu đời, ta còn muốn sống, khát khao sống và cống hiến cho đời cho Y nghiệp, khi ta suy nghĩ tích cực thì tình yêu sẽ lại đến sưởi ấm trái tim ta, cho ta những ngày tháng tươi đẹp nhất. Vậy là sau tất cả gái ngành Y cũng chỉ cần một người đàn ông biết cảm thông, biết chia sẻ và thấu hiểu. Cảm ơn Anh đã đến vào một ngày thanh xuân muộn, bù đắp lại những thanh xuân tuổi trẻ em dành cho Y nghiệp, giờ em đã có thể yên tâm làm việc, về nhà có một người cùng chia sẻ những khó khăn, nhọc nhằn
Thanh xuân muộn màng của em vì anh mà rực rỡ… Cảm ơn anh đã đến bên một cô gái ngành Y, để thông cảm, để chia sẻ và nắm chặt tay em cùng xây dựng tương lai. Để em thực sự hiểu rằng một cô gái mang trong mình dòng máu Y nghiệp không đơn độc, ma lực ngành Y cũng không đủ mạnh khiến người phải cô đơn mãi. Vậy nên, mình cứ yêu nhau bình yên như thế anh nhé.
Nguồn: ytevietnam.edu.vn