Cô gái ngành Y của mẹ, con biết không mẹ đã từng nghe, từng chứng kiến nhiều cuộc hôn nhân vì “đến tuổi” mà tự nguyện buộc mình vào sợi dây hôn thú, để rồi sau đó bao nhiêu trong họ được hạnh phúc đủ đầy hay đổi lại chỉ là sự ngột ngạt, lệ thuộc và đặt cược cuộc đời vào một người đàn ông? Vậy nên cô gái của mẹ hãy kết hôn khi con đã sẵn sàng nhé!
- Đừng bắt Bác sĩ làm các vị “thánh nhân”
- Gái ngành Y đừng xem hôn nhân là một cuộc chạy trốn
- Gái ngành Y đừng cưới người cần, hãy cưới người không thể sống thiếu
Chỉ cần con muốn đi và dám đi thì mẹ sẽ ủng hộ
Chỉ cần con muốn đi và dám đi
Gửi cô con gái ngành Y của mẹ!
Hôm nay, là một ngày đặc biệt, 25 tuổi mẹ bằng lòng cho con được bước đi và rời xa vòng tay ba mẹ sau những tháng ngày ngồi trên giảng đường Cao đẳng Y Dược và đi làm. Không phải lấy chồng, ừ phải rồi, chưa 30 chưa cần vội đâu con nhỉ. Chỉ đơn giản là con con gái ngành Y của mẹ đã sẵn sàng đưa bản thân đến một nơi xa xôi và chinh phục những ước mơ con vẫn hằng mong mỏi. Đồng ý để con một mình đi xa, mẹ đã phải trằn trọc và đắn đo từ rất lâu, thậm chí mẹ còn phải suy nghĩ và đấu tranh tư tưởng, đấu tranh với cả chính bản thân mình cùng biết bao người khác. Thì phải rồi, 25 tuổi, ở quê bạn bè xung quanh con đã con cái đề huề, nhà cửa và có người đàn ông hoàn mỹ, còn con gái mẹ chẳng lo lấy chồng mà chỉ lao vào cái ước mơ, cái Y nghiệp mà con lựa chọn, rồi sống tận hưởng cùng công việc ổn định. Nhiều người còn bảo con dại khờ, mẹ sai đã không biết giữ con ở lại.
Cô gái của mẹ ạ, mẹ biết, nếu mẹ kiên cường và giữ con bên cạnh thì con cũng sẽ chẳng đành lòng làm trái, có phải không? Nhưng con ơi, mẹ không làm thế được, giữ con bên mình cả trong mơ mẹ cũng luôn muốn thế, không để con đi xa và cả khi con lấy chồng, mẹ cũng không muốn vậy. Con gái mẹ mà, dứt ruột đẻ ra và chăm bẵm nuôi dưỡng bao nhiêu lâu, ai thương con cho bằng lòng mẹ được. Con gái của mẹ, để con đến nơi “xứ người” xây dựng ước mơ, nghiên cứu làm Điều dưỡng vào độ tuổi bây giờ, mẹ chấp nhận là một người mẹ ” rất tệ” và không biết suy nghĩ, mẹ chấp nhận là một người mẹ chẳng biết lo cho con đến hạnh phúc sau này như người ta vẫn nói. Nhưng con à, hãy cứ đi đi, chỉ cần con muốn đi và dám đi thì mẹ tin con đã xây dựng đúng con đường đời của mình rồi. Trên trang Blog tâm sự nghề Y cũng chia sẻ những câu chuyện về nỗi lòng của mẹ khi thấy con mình mải miết với Y nghiệp mà quên cả chuyện chồng con, nhưng cuộc đời con người có bao lần tuổi trẻ và cống hiến nữa nên chỉ cần con muốn đi và dám đi mẹ sẽ ủng hộ. Hôn nhân là chuyện một đời, đâu phải vội vã được, mẹ tin con gái mẹ được giáo dục ở một Trường Y danh tiếng thì con gái mẹ cũng đã trưởng thành, chín chắn và có thể quyết định được cuộc đời của mình. Mong con hạnh phúc, mong con vui vẻ…mẹ mong. Mẹ càng mong hơn, ở cái tuổi này có cháu bồng cháu bế, nhưng hơn ai hết, mẹ chỉ biết rằng hạnh phúc là những gì con muốn chứ chẳng phải là những gì người ta luôn nghĩ.
Gái ngành Y hãy kết hôn khi đã sẵn sàng
Cuộc đời này ngắn lắm
Cuộc đời ngắn lắm và tuổi trẻ thì lại càng ngắn hơn, vậy nên con gái ngành Y đừng lấy cả thanh xuân để chờ đợi một ai đó, cũng chẳng cần vội lấy chồng sớm và đừng để dang dở ước mơ, nhất là khi bản thân con gái của mẹ còn chưa kịp trải nghiệm những thử thách, khó khăn, vẫn chưa kịp được một lần vấp ngã và đứng lên mạnh mẽ hơn bao giờ. Chỉ bấy nhiêu thôi thì làm sao mẹ yên tâm để cho con cố gồng mình chèo lái cả chuyến tàu hôn nhân. Mẹ đã từng nghe, từng thấy và chứng kiến rất nhiều bạn bè của con và người thân của mẹ vì tình yêu, vì “đến tuổi” mà tự nguyện buộc mình vào sợi dây hôn thú, để rồi sau đó bao nhiêu trong họ được hạnh phúc đủ đầy hay đổi lại chỉ là sự ngột ngạt, lệ thuộc và đặt cược cuộc đời vào một người đàn ông? Không được con ơi, mẹ sinh con ra mất bao công nuôi nấng, trưởng thành không phải để so đo, hơn nhau với thiên hạ ở tấm chồng. Con gái biết không, một người đàn ông dù có tuyệt như bố con đi chăng nữa thì mẹ vẫn phải nói với con rằng, chẳng ai yêu mình nhiều như bản thân mình đâu con ạ. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, ai cũng có thể thay đổi và rời đi duy chỉ có chính mình là không thể. Chính vì thế là con gái, lại là mọt cô gái ngành Y can trường, mạnh mẽ thì đừng bao giờ dại dột mà tử bỏ ước mơ. Giàu có hay nghèo hèn, gian khổ hay khó khăn, hãy cứ phấn đấu và đứng vững trên đôi chân của mình con ạ. Đến lúc có công việc, có sự nghiệp, con đã sẵn sàng chèo lái trên con thuyền hôn nhân thì có tin tưởng giao cuộc đời cho một nửa còn lại cũng chưa muộn. Bởi lẽ cuộc đời, khi con chẳng có gì trong tay thì thử hỏi người ta lấy gì để trân trọng con được và cũng chỉ có như vậy, nếu lỡ có một ngày nào đó khi sóng gió ập đến thì mẹ vẫn tin con sẽ đủ mạnh mẽ, đủ kiên cường để độc lập bước qua.
Hãy cứ xây dựng ước mơ, trở thành một Điều dưỡng giỏi con nhé!
Cuộc sống là như thế chẳng ai nói trước được điều gì, chẳng ai có thể khẳng định con người có thể không đổi thay. Ngay cả mẹ cũng không thể ở bên con suốt cả cuộc đời, mẹ có thể chịu bao nhiêu điều tiếng nhưng để con lấy chồng sớm khi con chưa sẵn sàng thì không. Sợi dây hôn nhân là hạnh phúc nhưng cũng là cả trách nhiệm và rằng buộc. Con gái của mẹ, con đã sẵn sàng chưa? Nếu chưa thì hãy cứ can trường, mài giũa bản thân trở thành viên ngọc sáng giữa đại dương tri thức, con cứ tiếp tục sự nghiệp, ước mơ trở thành Điều dưỡng giỏi tại nước ngoài như trang tin tức Y tế vẫn hay cập nhật, hòa mình vào thế gian rộng lớn và bước đến những nơi con muốn tới, trải nghiệm những điều con muốn thử, để mạnh mẽ, để kiên cường để trí tuệ và trưởng thành con nhé.
Không cần đâu con ạ, cố gắng chọn cho mình một con đường mà ai cũng cần và có thể bước đi, hãy cứ chọn một con đường chông gai và vô vàn thử thách chỉ để nhận về sự hoàn thiện bản thân mình, cô gái ngành Y của mẹ nhé!
Ước mơ của con, luôn luôn ở phía trước.
Còn mẹ, sẽ mãi ở phía sau.
Ế cũng chẳng sao, nhà mình không bao giờ rời xa con cả.
Ế về nhà mẹ nuôi!
Nguồn: ytevietnam.edu.vn