Khi người ta làm công việc cao quý thì họ phải giữ hình ảnh lúc nào cũng trơn tru, nghiêm túc. Nghề Y là một nghề như thế. Vậy nhưng làm sao có thể trơn tru nghiêm túc khi phải đứng mổ suốt hàng giờ đồng hồ khi mắt đã mờ đi vì đói. Nam bác sỹ phẫu thuật ấy đã nằm ngay dưới sàn nhà phòng mổ mà ngủ một giấc thật say. Và giây phút ấy, nhiều người hiểu, bác sỹ cũng là con người, anh ta đã quá mệt để nhớ mình là một người thầy thuốc nữa rồi.
- Gái ngành Y tuổi nào có tốc độ giàu nhanh nhất trong 3 năm tới?
- Dược sỹ mệnh nào hợp tác với nhau thì nhanh giàu?
- Dược sỹ mệnh Kim bài trí quầy thuốc thế nào để đắt khách?
Nghề Y cống hiến cho đời theo cách thầm lặng nhất
Chẳng có nghề nào giống nghiệp nào. Mỗi công việc đều có ý nghĩa và giá trị riêng của nó. Nhất là khi tự bạn có thể lựa chọn cái nghề ấy theo đam mê và niềm yêu thích của mình thì việc hi sinh, cống hiến cho nó cũng là lẽ tất nhiên.
Nghề Y cống hiến thầm lặng
Nhưng rồi, với những ai đang học tập, đang cống hiến cho nền y học nước nhà thì sao. Những cống hiến lớn lao của họ liệu chỉ bằng một ngày Thầy thuốc Việt Nam là có thể đáp đền hết không. Đối với những bác sỹ, y tá, điều dưỡng….làm việc trong các bệnh viện lớn, đã trải qua những hỉ, nộ, ái, ố trong nghề hẳn sẽ là người hơn ai hết hiểu cái nghiệp nó lấy đi của người cán bộ y tế những gì. Nhất là với chị em phụ nữ thì tuổi thanh xuân, tuổi trẻ, nhan sắc là thứ tàn phá nhanh nhất khi ngày ngày tất bật với công việc trong bệnh viện, trung tâm y tế….rồi về nhà với chồng con.
Có người còn phải hi sinh thiêng liêng của bản thân suốt những năm tháng đằng đẵng. Những chủ nhật, cuối tuần hay ngày lễ quây quần bằng những giờ trực bệnh viện thâu đêm. Nếu thực sự chấp nhận, chịu đựng và chuẩn bị tâm lý tốt thì các cô nàng sinh viên y khoa của Cao Đẳng Y Dược Pasteur mới có đủ bản lĩnh để dấn thân và trụ vững với nghề Y. Nhọc nhằn là thế, nào có mấy ai hiểu.
Nam bác sỹ phẫu thuật ngủ trên sàn nhà và nguyên nhân
Đó là câu chuyện của một vị thầy thuốc trẻ tuổi, làm công việc ở khoa Cấp cứu. Anh đã khiến cho nhiều người thay đổi cái nhìn hoàn toàn về các bác sỹ nói riêng và cán bộ ngành Y nói chung. Từ sự hẹp hòi vị kỷ, so đo tính toán sang một cái nhìn rộng mở hơn, cảm thông và chia sẻ hơn với những thiệt thòi của người làm ngành này.
Sáng sớm, bước đến bệnh viện, anh Gi. một bác sỹ phẫu thuật giỏi đã phải liên tiếp tiến hành 3 cuộc phẫu thuật dài hàng giờ đồng hồ. Anh còn chưa kịp ăn sáng, buổi trưa chỉ tranh thủ ăn lót dạ cái bánh mỳ lúc nghỉ. Mà buổi trưa của anh và các y tá là 3 giờ chiều. Anh làm việc đến tận 8 giờ tối với cuộc phẫu thuật cực kỳ phức tạp, tốn nhiều công sức lắm mới giữ được tính mạng cho bệnh nhân.
Về phòng trọ được 1 tiếng, chưa kịp thay quần áo, chưa kịp ăn cơm, đang tranh thủ nghỉ lưng một chút thì lại có điện thoại gấp từ trưởng khoa. Một bệnh nhân bị tai nạn giao thông, đa chấn thương cần phẫu thuật ngay, nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Thế là tất tưởi mặc nguyên quần áo đến viện. Vào phòng mổ và tiến hành một ca mổ dài hằng 5 tiếng liên tục. 5 tiếng đồng hồ đứng và cân não với những đường mổ cực kỳ phức tạp, tình trạng bệnh nhân chuyển biến cực kỳ khó lường khiến toàn bộ ê kíp của ca mổ đầu lúc nào cũng “căng như dây đàn”.
Bác sỹ phẫu thuật ngủ ngay trên sàn (Ảnh minh họa)
Cuối cùng ca mổ đã thành công, bệnh nhân nhanh chóng đưa về phòng hồi sức cấp cứu. Tình hình đã có thể yên tâm. Người nhà bệnh nhân đã không phải lo â về tính mạng người thân của mình.
Ngay lúc đó, người bác sỹ đã không thể trụ vững được nữa, quá đói, quá mệt, kiệt sức quá nên chẳng còn đủ tỉnh táo để giữ hình ảnh lương y nữa. Anh nằm ngay dưới sàn phòng mổ ngủ một giấc và vẫn mặc nguyên bộ đồng phục của người bác sỹ phẫu thuật. Anh còn không cần tháo khẩu trang.
Khi đồng hồ đã điểm 3 giờ đêm thì lúc này cơ thể anh cũng đã bị vắt cạn kiệt năng lượng rồi. Trước hình ảnh của người thầy thuốc hết lòng vì bệnh nhân như thế, thử hỏi ai còn không cảm thông, không xót xa cho được.
Và có lẽ trong suốt cuộc đời thì giấc ngủ với “giường” là sàn nhà, gối là tay và chăn là bộ đồng phục bác sỹ phẫu thuật sẽ là giấc ngủ ngon nhất, khó quên nhất trong cuộc đời người bác sỹ ấy.
Chúng tôi, những người bình thường chứng kiến hành động “bản năng” ấy cũng chỉ biết nói một câu “Bác sỹ vất vả rồi!”.
Trang Minh – Ytevietnam.edu.vn