Làm bác sĩ sẽ phải nhận một vết sẹo khi mất bệnh nhân

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (2 đánh giá, trung bình: 4,00 trong tổng số 5)
Loading...

Thật không có ngành nào lại nguy hiểm như nghề y, từng ngày từng giờ các bác sĩ vẫn phải đối mặt rất nhiều áp lực, vì danh giới giữa sự sống và cái chết đang nằm trong tay họ.

Những giọt nước mắt có thể rơi xuống vì những sự bất lực

Giọt nước mắt của những người bác sĩ

Bình thường mọi người sẽ không bao giờ thấy được những giọt nước mặt của những người bác sĩ rơi xuống vì bệnh nhân, nhưng hôm nay đã có những giọt nước mắt rơi xuống vì những sự bất lực. Đó sẽ là khoảnh khắc đau đớn sâu sắc nhất trong một nghề khắc kỉ. Nó không chỉ nhắc nhở đạo làm nghề của bác sĩ chúng tôi, mà còn khơi dậy niềm khát khao có được sự đồng cảm mọi người xung quanh. Đó là sự đau xót đến tận cùng.

Chưa bao giờ có một sự cố tai biến y khoa cùng lúc xảy ra với nhiều người đến vậy! Không khí tang thương bao trùm khắp bệnh viện, người thân các nạn nhân đớn đau đứng đợi tin ngoài cửa, nhưng cho đến giờ phút này vẫn chưa có ai phản ứng quá mức với nhân viên y tế hay những lời đồn đại làm mất đi hình ảnh y học.

Tất nhiên không có một bác sĩ nào muốn làm mất đi tính mạng của bệnh nhân, nhưng sự thật vẫn luôn có những sự cố xảy ra và để lại những vết sẹo trong tim người bác sĩ. Không ai có thể biến một trái tim mình thành những miếng bê tông để có thể thể cứng rắn mạnh mẽ mà không đau thương trước sự ra đi của một người cho dù không phải là người thân.

Cuộc sống xung quanh bác sĩ là những đau khổ, khó khăn và mất mát

Mất đi một bệnh nhân bác sĩ sẽ để lại một vết sẹo trong tim

Nhiều năm làm nghề, tôi thấm hiểu không có gì khó khăn bằng khi đối diện với một trường hợp tử vong. Có thể chuyển đến tôi một bệnh nhân nặng để tôi phải nhanh chóng hồi sức với đường dẫn khí và ống nội khí quản. Có thể bắt tôi lấy ven truyền cho một bệnh nhân nghiện. Hay yêu cầu tôi tiêm tĩnh mạch cho một cháu bé mà rất khó lấy được ven. Nhưng đừng bắt tôi phải đối diện với cái chết của bệnh nhân.

Việc mất đi một bệnh nhân trên tay những người bác sĩ sẽ không khác gì một tội đồ. Nó để lại một vết sẹo trong tim sẽ không bao giờ xóa nổi. Đạo đức nghề y đòi hỏi chúng tôi phải vận dụng kiến thức và nghị lực để vượt qua khó khăn, không ngại đau khổ khi làm việc cứu người, chế ngự bản năng để không đòi hỏi được hưởng thụ khoái lạc.

Nhiều lúc chúng tôi vội vã, chúng tôi bỏ bữa ăn để có thể trọn vẹn điều trị cho bệnh nhân. Có những ca bệnh chúng tôi phải làm việc liên tục hàng chục tiếng đồng hồ, làm quên cả đi tiểu. Và có nhiều đêm chúng tôi không trở về nhà.

Cuộc sống xung quanh chúng tôi là những đau khổ, khó khăn và mất mát. Vì chúng tôi không thể nào vui lên với những gương mặt đau buồn, lo lắng của bệnh nhân… Nhưng trên tất cả, thì cuộc sống của chúng tôi chính là mồ hôi và những giọt nước mắt! Trong những bữa ăn mọi người nói chuyện với nhau bằng những câu chuyện vui trong cuộc sống nhưng gia đình của chúng tôi thì chỉ toàn câu truyện về những người bệnh

Tất cả các bệnh nhân tử vong, và các bệnh nhân nặng đang hồi sức tích cực, sẽ là câu chuyện ám ảnh chúng tôi mãi mãi trong từng giấc ngủ, trong từng bữa ăn. Với trái tim của một thầy thuốc Việt Nam tôi cũng muốn được sẻ chia với tất cả mọi người! Ai đã mất người thân trong bi kịch khủng khiếp của những sự cố y khoa thì tôi xin được chia buồn với tất cả!

Nguồn: ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới