Nếu thời gian có quay trở lại tôi nhất định sẽ không theo ngành Y

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (2 đánh giá, trung bình: 4,50 trong tổng số 5)
Loading...

Bây giờ tôi nhìn lại khoảng thời gian của mình mà thấy hối tiếc, nếu thời gian có quay trở lại cho tôi lựa chọn con đường, có lẽ tôi sẽ không đi con đường trở thành bác sĩ.

trở thành bác sĩ gian nan và vất vả

Trở thành bác sĩ là một quá trình quá gian nan và vất vả

Hành trình trở thành bác sĩ gian nan và vất vả

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, một vùng quê hẻo lánh. Tôi lớn lên trong một tuổi thơ dữ dội với thiên nhiên và cây cỏ. Tôi thích làm bác sĩ từ khi chưa đi học mẫu giáo. Sau này lớn lên tôi quyết tâm được học một trường đại học Y nổi tiếng và trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho nhiều người và cuối cùng sau những cố gắng tôi cũng đã thực hiện được ước mơ của mình.

Tôi là con thứ 8 trong gia đình. Tuổi thơ tôi lớn lên tự nhiên như cây cỏ. Tôi thích làm bác sĩ từ khi chưa đi học vỡ lòng. Trong thời gian học đại học, lúc nào tôi cũng bị áp lực phải học lấy điểm cao vì lúc ấy bắt đầu có một số bạn phải đóng học phí, cứ hết một học kỳ là xét lại. Nhà nghèo mà phải đóng học phí thì chỉ có về quê. Nhưng gia đình tôi vốn nghèo nên trong suốt thời gian học đại học tôi không yêu ai mà chỉ tập trung cho việc học hành, đến năm thứ 5 có một anh gia đình cũng nghèo như nhà mình, cũng chịu khó học hành, nên tôi hẹn hò, cũng cho anh ấy đi trực, đi học cùng để hiểu về nghề của mình. Anh ấy có vẻ, tự hào về công việc của người yêu, cũng hiểu… Thế là yêu nhau, sau 4 năm nữa thì cưới, tình đầu cũng là tình cuối, chồng tôi giờ đó. Cũng công nhận là con gái cũng phải may mắn mới lấy được con trai học ngành y.

Nếu thời gian có quay trở lại có lẽ tôi sẽ không theo học ngành y

Có việc nhưng vẫn chưa được thảnh thơi

Ra trường, tôi về quê xin việc. Tôi lang thang làm các kiểu để kiếm tiền nuôi thân, luôn đau đáu là sẽ xin làm bác sĩ. Tôi làm không lương gần 3 năm thì được ký hợp đồng, sau 8 tháng nữa thì vào biên chế. Trong đó có 6 tháng liền cả ngày chỉ ăn bữa tối ở nhà chồng, còn bữa sáng nhịn, bữa trưa là một nắm cháy cơm nhà bếp. Mà phải ý tứ, đợi người ta bán hết cơm rồi ra xin cháy, kiểu thích ăn chay nên xin, chứ ai biết khổ thế thì xấu hổ, rồi sợ người ta không giúp mình vào làm vì mình nghèo thế.

Trong thời gian đi làm không lương tôi đã nhịn ăn, nhịn mặc để dành tiền cho những việc sinh hoạt, cưới xin. Mà chồng tôi cũng nghèo nên cuộc sống hai vợ chồng gặp rất nhiều khó khăn. Chồng tôi lại không muốn tôi làm bác sĩ, mà làm nghề khác, làm giờ hành chính bình thường không đi trực. Thế là hai vợ chồng cãi nhau suốt, đôi khi còn suýt bỏ nhau.

Giờ buồn thì cũng chẳng thay đổi được gì nghề đã chọn nữa. Tôi không biết ai làm bác sĩ mà giàu, mà có gia đình hạnh phúc, chứ bạn học Đại học Y dược cùng tôi thì cũng chỉ làng nhàng về thu nhập thôi. Đứa nào bỏ đi làm buôn thuốc thì còn khá, chứ làm bác sĩ thì như tôi đây tự nhận thấy mình chưa trọn vẹn với gia đình, con cái.

Giờ ngồi nhìn lại mà thấy cuộc đời của mình gian nan vất vả quá, đã qua tuổi trung niên và vẫn chưa thấy nhàn hạ, hay khấm khá gì. Nếu thời gian quay trở lại có lẽ tôi không học ngành y đâu

Nguồn: ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới