Khác với những cô gái khác, nữ sinh Y khoa chờ đợi những điều thiêng liêng nhưng giản dị nhất trong những ngày đặc biệt. Và ngày Quốc tế phụ nữ 8/3, cô ấy chẳng cần hoa hay quà, mà chỉ cần những điều đơn sơ này cũng đủ ấm lòng rồi.
- Chiêm ngưỡng ảnh kỷ yếu đẹp long lanh của “dân” Y Dược
- “Hành động bản năng” của vị bác sỹ trẻ khiến nhiều người xót xa
- Đừng yêu gái ngành y, khổ lắm đấy!
Chờ …một bữa cơm chiều ấm áp bên mẹ
Đôi khi cái sự Ế lại đem đến cho người ta những trải nghiệm khó quên, phụ nữ có quyền ế, có quyền một mình nhưng họ vẫn có quyền được hưởng hạnh phúc theo cách của họ. Có thể hạnh phúc riêng của họ đến chậm hơn so với người khác vài tháng, vài năm nhưng suy cho cùng họ chưa bao giờ cảm thấy cô đơn. Họ có được những niềm vui còn hào nhoáng và vinh dự hơn là có người yêu.
Vậy đấy, khi người con gái người ta mong ngóng có hoa, có quà, có những lời có cánh thì con gái của ngành Y lại mơ những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất.
Điều mà lâu rồi, từ cái ngày đi học, đi làm rồi trưởng thành, đã lâu lắm rồi không làm được. Chẳng phải vì không muốn đâu những có lẽ những ngày tháng đằng đẵng ngồi trên ghế giảng đường Cao đẳng Y Dược Pasteur với giáo trình, với bài tập, với lâm sàng, thực hành…rồi đêm nay trực đêm, ngày mai trực đêm…làm sao mà có đủ thời gian để ngồi bên mẹ trong những bữa cơm chiều khói chiều nghiêng nắng.
Bên mẹ mỗi ngày là ước mơ của gái ngành Y
Tôi nghe đâu đó có câu hát rằng Lời bài hát rằng “Ôi quê tôi vẫn còn mái nhà/Liêu xiêu liêu xiêu, thơm mùi khói chiều…”. Giờ đây người ta không còn nấu cơm bằng rơm rạ, không còn mùi khói chiều nơi làng quê thôn dã nữa. Nhưng người ta vẫn nhớ, vẫn khắc khoải đợi mong, chờ đợi lại được tắm mình trong những bữa cơm đầm ấm, đơn sơ như thế. Nhưng thật khó với một cô gái ngành Y. Vì họ đã chọn con đường khó khăn nhất để đi, con đường với những nhọc nhằn, hi sinh thầm lặng nhất. Con đường trở thành một cán bộ y tế chân chính.
Và chỉ có những khoảnh khắc rất đặc biệt, rất thiêng liêng, họ mới tranh thủ nghĩ về gia đình của mình một chút. Và tôi cá rằng trong 100 người con gái học các trường Y Dược thì có đến 99 người sống nội tâm. Vẻ ngoài lạnh lùng đến thế nhưng sao che được phút yếu lòng, thầm thương cha nhớ mẹ nơi quê nhà.
và cũng chỉ có một Ngày Quốc tế Phụ nữ – 8/3 để thèm được về nhà, được ôm mẹ một cái cho đỡ nhớ, cho quên đi những nhọc nhằn ngoài kia và nói một câu “con nhớ mẹ, con chỉ muốn ở mãi bên mẹ”. Hẳn nhiên bữa cơm đủ mẹ đủ con trong ngày vinh danh phái đẹp của thế giới sẽ càng ý nghĩa và đáng nhớ rồi.
Có bao nhiêu người đã chưa về ăn cơm với mẹ trong ngày mẹ? Tôi tin rằng con số ấy cũng không phải là ít.
Chờ….được làm những điều mình thích
Nếu như tất cả những cô nàng khác được xúng xính váy áo, được má hồng môi đỏ, được đi chơi ở những nơi đẹp nhất, lãng mạn nhất,…thì gái Ế ngành Y tự mình xây một bức tường để bảo vệ chính mình. Họ phải khoắc áo đồng phục cả ngày, phải nghiêm trang trong những lúc cần nghiêm trang nhất.
Bức tường ấy được hình thành bởi áo blouse trắng đồng phục, bằng vẻ ngoài lạnh lùng, nghiêm túc kể cả khi trong người mỏi mệt nhất. Họ phải bản lĩnh, mạnh mẽ hơn những cô nàng khác.
Gái ngành Y chỉ muốn làm điều mình thích vào ngày 8/3
Nếu như sợ máu bạn có thể la hét, có thể khóc thét rồi chạy đến chỗ bạn bè mà ôm rúm lại với nhau. Còn với những cô nàng học trường Cao đẳng, đại học hay trung cấp chuyên nghiệp về Y khoa lại phải tự trấn an mình bằng niềm tự hào của một sinh viên Y khoa, bằng niềm kiêu hãnh của cả đại gia đình….
Hơn ai hết, gái Ế ngành Y là người thiệt thòi nhất, họ phải làm những điều mà nhiều người con gái khác không bao giờ phải động chân động tay vào. Và có thể vì thế, họ không được làm những điều họ thích.
Nhìn thấy một quán cà phê xinh đẹp với dây leo trên tường xung quanh thì chỉ mong có gấu để cùng người ấy vào đó chọn một thứ đồ uống ở một bàn nho nhỏ, nhìn ra mặt hồ lãng mạn nhất. Tất cả đều chỉ nghĩ trong đầu và không dám làm, vẫn vương vấn hai chữ “người ấy” thì mới vào. Tại sao lại bất công như thế.
Có thể bạn không may mắn như người ta, hạnh phúc của bạn đến bằng một con đường xa hơn, gian nan hơn, tình yêu của bạn đang chờ bạn ở một ngõ hẹp mà bạn chưa tìm thấy. Thì hãy cứ tin rằng, trong cái ngày dành cho phụ nữ sắp tới, tất cả những cô gái còn Ế của ngành Y hãy cứ vui cười, hãy cứ yêu lấy mình khi còn có thể. Nếu chưa ai yêu bạn thì hãy cứ yêu mình, nếu cảm xúc đang không phụ thuộc vào một ai kia thì cứ điều khiển nó theo cách của bạn. Đó là vẻ đẹp lấp lánh mà tất cả những cô nàng đã có gấu, đã có người yêu, đã có gia đình phải ghen tỵ thật nhiều.
Nhân ngày quốc tế phụ nữ, gái ế ngành Y chỉ chờ đợi những diều như thế thôi!
Trang Minh – Ytevietnam.edu.vn