Giữa thành phố buồn, liệu em gặp được anh?

Đánh giá: 1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (4 đánh giá, trung bình: 5,00 trong tổng số 5)
Loading...

Em và anh đã bao lâu không gặp và gặp liệu em có thể đối mặt với cuộc tình đầy bi ai như từng nhát dao cứa vào trái tim em khi anh đã làm tổn thương lòng tự ái của một nữ bác sĩ đã hết lòng đam mê vì nghề nghiệp của mình.

Nỗi nhớ giữa thành phố buồn của cô gái ngành Y

Nỗi nhớ giữa thành phố buồn của cô gái ngành Y

Nỗi nhớ giữa thành phố buồn

Thành phố buồn và kỳ lạ đến lạ thường kể từ khi em và anh chia tay, nói là chia tay nhưng thực chất nó đến từ một phía mà chỉ có em mới hiểu nỗi đau đó đến nhường nào. Đi trên con đường đầy lá rơi như nỗi cô đơn trong chính tâm hồn của những con người bị bỏ lại. Đã có người từng hỏi: “Nếu muốn hạnh phúc hãy đi “đi lang thang?” nhưng tại sao em đi mãi, đi mãi mà chỉ thấy nỗi thê lương lặng trĩu trong trái tim của em vậy anh? Là thành phố buồn hay do em cô đơn? Thành phố lưu luyến hay bởi em đang nhớ mong một người?

Anh còn nhớ con đường mình hay đi về với lá bàng phai đỏ cuối chiều thu những năm ấy, em kể cho anh nghe những câu chuyện của những người bệnh nghèo mà em khám, từ bệnh tình, đời sống cá nhân hay thông tin y tế mới hay câu chuyện em và anh tranh luận về vấn đề Bảo hiểm y tế đột ngột dừng chi trả nhiều thuốc khiến người bệnh không kịp phản ứng,…những câu chuyện trên trời dưới bể về kiến thức y khoa mà đôi khi anh không hiểu gì nhưng vẫn lắng nghe em nói. Ngày tháng ấy đi trên con đường này thật vui nhưng sao giờ đây em lại thấy buồn và trống trải đến lạ kỳ. Mùa nối mùa giữa thành phố buồn em lại đi trên những con đường đầy kỷ niệm để và tự hỏi mình rằng liệu có khi nào em sẽ gặp lại anh?

Là bác sĩ mạnh mẽ hay yếu mềm?

Anh có biết khi đi lang thang giữa phố phường bỗng em nghe bản nhạc quen thuộc mà anh hát tặng em phát ra từ quán cafe nào đó, khi ấy trái tim em như nghẹ lại mà không nói lên lời. Nỗi nhớ, kỉ niệm lại ùa về để em tự hỏi người ta có tốt với anh không, có để anh buồn, để anh đơn côi một mình? Người ta từng nói, một nữ bác sĩ chuyên khoa phẫu thuật chắc hẳn phải là người mạnh mẽ và gan lì trong cuộc sống nhưng em lại chẳng đủ mạnh mẽ chúc anh và người con gái ấy hạnh phúc. Anh bỏ đi không một lời cáo biệt, không một lý do khiến em thật hụt hẫng và tự hỏi mình đã làm sai gì chăng hay anh có người tình mới, hay chúng ta chưa là gì của nhau?

Là bác sĩ nhưng em chẳng thể mạnh mẽ như ai đó vẫn nghĩ

Là bác sĩ nhưng em chẳng thể mạnh mẽ như ai đó vẫn nghĩ

Nhìn cô bạn sinh viên học Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur hàng ngày đi xe bus đến bệnh viện em thực tập, em lại nhớ những ngày tháng chúng ta còn là sinh viên hàng ngày bắt những chuyến bus thật sớm để đi làm  thêm thật chăm chỉ, không ngại khó khăn, vất vả chỉ mong hai đứa có một tương lai đủ đầy. Khi ấy tình yêu thật giản dị mà trong sáng biết bao trong khi thực tại lại quá tàn nhẫn. Em muốn quên nhưng càng cố thì những ký ức lại ùa về khiến em lại khắc ghi thật lâu, nỗi nhớ lại càng đậm. Có những lúc em tò mò và tự hỏi giờ này anh thế nào, có được an nhiên hay đau buồn, hạnh phúc hay khổ đau và mỗi lần như thế em lại không biết làm sao để có thể trả lời được câu hỏi của mình khi mọi thông tin về em đều là con số 0 tròn chĩnh. Cảm giác hụt hẫng thật khó có thể nói lên lời và em cũng không là gì của anh ngoài hai chữ “đã từng”.

Em biết mọi thứ ắt sẽ rơi vào quên lãng khi cả anh và em không cùng chung một nhịp đập. Em đã từng rất thắc mắc không hiểu lí do gì mà anh từ giã không một lời cáo biệt nhưng khi nghe lời bạn anh kể em mới thật ngỡ ngàng khi em đã từng nghĩ rằng anh rất hiểu em và thấu hiểu công việc mà em đang làm. Có lẽ em nhầm tưởng thấy anh đã vui vẻ với những câu chuyện nghề mà em kể mà không biết rằng anh đang cố ngụy tạo. Nhưng sao em vẫn có lòng tin về anh, rằng anh không phải người như thế, rằng anh ra đi vì lý do khác. Có lẽ em sẽ tìm được câu trả lời chính xác khi em gặp lại anh, có thể ở thành phố buồn này hoặc ở một nơi xa nào đó.

Bích Nhuần – ytevietnam.edu.vn

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Tin mới